Tết đến rồi con nhớ mẹ lắm, mẹ ơi
GiadinhNet - Rất nhiều người Việt đi làm ăn xa xứ, mỗi khi Tết đến xuân về lại cháy lòng nỗi nhớ mẹ, nhớ nhà da diết.
"Tết đến rồi con nhớ mẹ lắm, mẹ ơi!" - đó là nỗi niềm của tôi và rất nhiều người con xa xứ.
Ngày đó tôi còn trẻ lắm, xách vali lên máy bay với bao nhiêu hy vọng, hoài bão để có một cuộc sống mới, tốt hơn. Tôi đâu có nghĩ được rằng chính cái ước mơ và hy vọng đó sau bao nhiêu năm tháng đã phải trả một cái giá đắt nhất - mà đến bây giờ tôi mới hiểu - đó chính là sự thiếu thốn tình cảm của những ngày sống xa gia đình, xa quê hương, và nỗi nhớ mẹ quay quắt mỗi khi Tết đến xuân về.
Thực ra cái sự nhớ nhung đó nó cũng không đến mức, bởi cuộc sống mới và tuổi trẻ đã làm cho người ta quên đi được phần nào nỗi nhớ nhà, cha mẹ và anh em. Chỉ đến một ngày - đó là những ngày cuối năm vào những dịp Noel, Tết Tây hay những ngày cận kề Tết Nguyên đán tôi mới thực sự cảm thấy được cái thiếu thốn và một nỗi cô đơn, nhớ thương như đang trỗi dậy ở trong lòng.
Tôi còn nhớ thời gian đó chúng tôi mới xa nhà được vài tháng thì châu Âu chuẩn bị vào mùa Giáng sinh và đón năm mới. Người bản xứ nô nức đi sắm đồ và mua bán, đường phố khắp nơi được trang hoàng lộng lẫy, đèn đuốc thắp sáng trưng...
Mấy đứa chúng tôi cũng đi chợ, ra cửa hàng mua đồ mà cứ ngẩn ngơ với những suy nghĩ về những hình ảnh chợ hoa Tết ở phố Hàng Lược, cảnh mua bán đông đúc và sầm uất ở những con phố Hàng Ngang, Hàng Đào... cứ lơ lửng và luẩn quẩn ở trong đầu - một nỗi nhớ nhà quặn thắt, bồi hồi và xao xuyến ở trong lòng... Rồi những ngày đó cũng qua đi, đứa nào cũng “bụng bảo dạ”, tự an ủi nói với nhau: "Tết của người ta chứ có phải Tết của mình đâu mà buồn".
Loanh quanh khoảng một tháng sau, khi gần đến ngày Tết cổ truyền của Việt Nam lúc đó tôi mới cảm thấy trong lòng mình một nỗi nhớ nhà da diết, mặc dù chẳng nói ra với ai nhưng tôi rất buồn và nhớ nhà. Có những buổi chiều ra bếp nấu cơm trong đầu tôi lại hình dung ra cái cảnh rửa lá gói bánh chưng, rồi cả đêm quây quần cùng gia đình bên bếp lửa để luộc bánh.
Tôi nhớ đến cái đêm giao thừa cùng với cả nhà ăn cỗ, nhớ những mâm cơm quây quần tất cả mọi người lớn bé, vừa ăn vừa nói chuyện râm ran, thỉnh thoảng xen vào đó là những tràng cười giòn tan và chỉ muốn được chìm mình trong cái không khí vui vẻ, chỉ toàn là yêu thương đùm bọc lẫn nhau đó...
Nhiều khi tôi cứ đứng yên lặng như thế bên cửa sổ để đăm chiêu nhìn ra ngoài, một bầu trời tuyết rơi mù mịt trắng xoá mà ứa nước mắt rồi khóc không thành tiếng. Và tôi luôn nhẩm tính trong đầu xem cái đêm giao thừa nó vào ngày nào. Nghĩ xem bây giờ ở nhà mọi người đang làm gì, rồi tính giờ ra xem ở bên này nó vào lúc mấy giờ?
Tôi còn nhớ hôm đó mọi người cũng tổ chức liên hoan vui lắm, phái nữ thì đi kiếm cành cây về để làm cây đào giả bằng giấy màu, rồi chuẩn bị bánh kẹo, nấu nướng làm những món tự biên tự diễn... cố làm sao cho nó được giống như ở nhà.
Bên phái nam thì chuẩn bia rượu và thuốc lá, rồi phụ giúp chị em kê bàn ghế bày biện...
Phải nói rằng Tết đến rất vui và quả thực lúc đó cũng chẳng có ai mà còn có thời gian nghĩ đến để mà nhớ nhà nữa. Đến khoảng 6 giờ tối - tức là gần tới giao thừa ở Việt Nam, tất cả ngồi vào bàn để chuẩn bị liên hoan mừng năm mới, ai cũng cười nói chúc tụng vui vẻ... Nhưng ẩn sau những nụ cười đó là những giọt nước mắt mà bất kể lúc nào cũng có thể trào ra...
Đây là cái Tết đầu tiên mà tất cả chúng tôi phải xa nhà, cái Tết đầu tiên đối với chúng tôi không có gia đình, người thân và cũng là cái Tết đầu tiên không bánh chưng, mứt Tết và những món cỗ tất niên, không có những bữa cơm với cha mẹ anh em... trong lòng đứa nào cũng cồn cào một nỗi nhớ nhung da diết.
Ngày đó còn chưa có Zalo, Viber như bây giờ, cho nên tất cả chỉ ngồi quây quần bên nhau, mỗi đứa theo đuổi một suy nghĩ ở trong đầu. Sau màn ăn uống, tự nhiên chẳng ai nói với ai câu gì nữa, một không khí có chút gì đó hơi đượm buồn lắng xuống.
Đầu tiên là mấy đứa con gái ngồi cạnh nhau thủ thỉ kể với nhau chuyện ở nhà, rồi tự nhiên có một đứa ôm mặt thút thít khóc. Thế rồi chẳng ai bảo ai, cả mấy đứa khác cũng tu tu lên khóc nức nở.
Lúc đầu mấy thằng đàn ông chúng tôi còn cười cười trêu bọn con gái khóc nhè, nhưng lạ một điều càng trêu bọn nó lại càng khóc tợn. Thế là mấy thằng vô duyên không dám đùa nữa mà phải quay sang dỗ để chúng bớt khóc đi, chứ cứ như thế thì còn gì là liên với chả hoan nữa.
Về phần tôi hôm đó ngồi được một lúc thấy buồn và nhớ nhà, nhớ mẹ quá nên lủi về phòng của mình lấy giấy ra viết thư cho gia đình... Quả thực cho đến bây giờ tôi vẫn không thể nào quên được cái cảm xúc lúc đó khi cầm bút, tay tôi run run viết những dòng chữ đầu tiên gửi về cho mẹ và các em. Tôi đã khóc rất nhiều và phải dừng lại, cũng như đã phải viết lại không biết bao nhiêu lần - có thể nói đó là một lá thư đẫm nước mắt - một lá thư viết trong đêm giao thừa đầu tiên của tôi khi xa nhà...
*****
Sau này khi có dịp về nước mẹ tôi vẫn còn giữ và cho tôi xem lại bức thư đó.
Bà bảo rằng gần 2 tháng sau Tết mới nhận được thư và khi đọc bà đã khóc hết nước mắt vì thương tôi.
Kể cả đến bây giờ khi tôi đọc lại nó mà cũng đã nhiều lần không cầm nổi nước mắt - nhất là vào cái dịp này trong lòng tôi lại cuộn lên một nỗi nhớ - và tôi lại nguôi ngoai khi nghĩ đến mẹ tôi đang ngồi ở nhà mong nhớ tới tôi.
Cũng may là bây giờ còn có cái điện thoại nên cũng đỡ.
Đó là cái Tết đầu tiên, cái Tết xa nhà, xa gia đình và quê hương mà tôi chắc rằng với tất cả những người con xa xứ ai cũng đã một lần trải qua và chỉ có những người đã ở vào hoàn cảnh đó thì mới có thể hiểu được.
Đến bây giờ sau bao nhiêu năm xa cách, sau bao nhiêu cái Tết tha hương ở xứ người, những giọt nước mắt đó đã khô cạn, nhiều khi đã chảy ngược vào trong.
Nhưng mỗi khi Tết đến xuân về trong lòng tôi vẫn dội lên "Tết đến rồi, con nhớ mẹ lắm, mẹ ơi...".
Lương 10 triệu/tháng có nên ở lại Hà Nội, lấy người chồng thu nhập 11 triệu
Chuyện vợ chồng - 2 giờ trướcNếu ở lại Hà Nội, lấy người chồng lương 11 triệu/tháng thì tương lai quá mờ mịt. Cô gái băn khoăn: Có nên bỏ bạn trai để về quê sinh sống?
Đại học Harvard: Cha mẹ 'bào mòn' IQ của con bằng 9 thói quen vô tình này
Nuôi dạy con - 2 giờ trướcGĐXH - Các thói quen nuôi dạy con tưởng chừng như vô hại mà cha mẹ ít để ý này lại chính là “thủ phạm” âm thầm khiến cho con trẻ ngày càng trở nên kém thông minh.
Trong buổi họp lớp, 2 người bạn làm giám đốc tuyên bố bao toàn bộ chi phí, biết cảnh ngộ của các bạn mà tôi ngậm ngùi thấm thía
Gia đình - 12 giờ trướcGặp lại bạn học, tôi mới thấy thấm thía câu "tiền nhiều để làm gì?".
Những pha 'cứu thua' cao tay của các ông chồng khi bị vợ giận
Chuyện vợ chồng - 14 giờ trướcVợ giận, bất lực khi không nói lý được, anh chồng chạy 30km về nhà mẹ vợ để "mách tội", hy vọng tìm lại được công bằng.
Quan khách sững sờ vì chú rể mượn rượu nói ra những ấm ức trong lòng với nhà gái ngay tại hôn lễ
Chuyện vợ chồng - 15 giờ trướcGĐXH - Ngày vui đã trở thành ngày buồn tủi nhất của cô dâu...
Nghiên cứu 75 năm của Harvard: 5 thói quen xấu 'ăn mòn' IQ và EQ của trẻ, cha mẹ đừng mải mê kiếm tiền mà phớt lờ
Nuôi dạy con - 18 giờ trướcMôi trường gia đình có vai trò cực kỳ quan trọng trong quá trình phát triển của trẻ.
4 cung hoàng đạo khó gắn bó lâu dài với ai khi yêu
Gia đình - 19 giờ trướcGĐXH - Những giây phút lãng mạn cũng chẳng thể giữ chân được những cung hoàng đạo này lâu dài, bởi giống như ngọn đuốc trước giông bão, tình cảm họ dành cho nửa kia cũng rất dễ tắt phụt đi khi gặp gió lớn.
Cụ ông 72 tuổi chăm vợ kém 30 tuổi ốm nghén, mạng xã hội xôn xao
Chuyện vợ chồng - 20 giờ trướcCụ ông 72 tuổi cho biết ông theo đuổi người vợ trẻ hơn 30 tuổi không phải vì nhan sắc. Cô yêu ông cũng không phải vì tiền bạc.
5 cung hoàng đạo đã yêu là nghiêm túc, bền lâu
Gia đình - 23 giờ trướcGĐXH - 5 cung hoàng đạo này nói không với 'yêu cuồng sống vội', khi đã xác định yêu đương thì sẽ rất nghiêm túc.
7 chàng rể ‘vàng mười’, phụ việc đồng áng, thay nhau chăm sóc bố vợ
Gia đình - 23 giờ trướcNhững ngày qua, 7 chàng rể của ông Bùi Thiên Bình bất ngờ nổi tiếng trên mạng xã hội. Xem video các anh đến thăm, chăm sóc bố vợ ở viện, cộng đồng mạng không tiếc lời khen ngợi.
9 kiểu gia đình dễ tạo ra những đứa trẻ thất bại
Nuôi dạy conGĐXH - Theo các chuyên gia giáo dục, đứa trẻ xuất sắc là kết quả của nền giáo dục chất lượng và đứa trẻ thất bại là sản phẩm của các gia đình có vấn đề.