Hà Nội
23°C / 22-25°C

Kiệt quệ cả về thể xác lẫn tinh thần vì giấc mơ 'con nối dõi' của nhà chồng

Thứ hai, 16:30 01/10/2018 | Tâm sự

Chúng tôi đã tích cực "giao lưu" và nỗ lực không ngừng trong công cuộc "săn tìm" một tiểu hoàng tử. Nhưng lần thứ 3 mang thai vẫn là con gái, tôi lại nuốt nước mắt đi phá thai. Rồi lần thứ 4 vẫn vô vọng.

Tôi và anh quen nhau khi cả hai tham dự trong một cuộc họp đồng hương ở trường đại học. Hóa ra chúng tôi ở cùng quê, hai bố mẹ ở cách xa không nhiều. Do anh lớn hơn tôi một tuổi, không phải là đồng niên nên mãi khi bước chân vào giảng đường đại học, chúng tôi mới quen biết, dẫn tới tìm hiểu và yêu đương sau đó.

Sau khi tốt nghiệp, anh nói gia đình anh có mỗi mình là con trai, các chị gái đi lấy chồng xa cả nên anh phải theo sự sắp đặt của các cụ - về quê gây dựng sự nghiệp ở gần bố mẹ. Anh nói chỉ yêu mỗi mình tôi, nếu chúng tôi quyết tâm đi đến cùng, xin tôi sau khi tốt nghiệp hãy trở về quê nhà cùng anh.

Tôi dại dột nghe theo lời thủ thỉ của chồng, bỏ việc, lo sinh con. Ảnh minh họa

Khi anh ổn định sự nghiệp ở quê nhà, bố mẹ cũng đã hối thúc cho anh nhiều đám gặp gỡ mai mối, những mong con trai sớm yên bề gia thất. Tuy nhiên, anh cương quyết khẳng định đang có người yêu học năm cuối là tôi, và sẵn sàng đợi tôi ra trường để tiến tới hôn nhân.

Với tính chất nghề nghiệp đang theo học, tôi ý thức nếu về quê lập nghiệp sẽ rất khó xin việc (anh tuy học cùng trường tôi nhưng khác khoa). Một người chị đi trước đã tâm huyết giới thiệu cho tôi một vị trí công việc ngay tại Hà Nội phù hợp với chuyên ngành tôi theo học. Tuy nhiên, nghe theo tiếng gọi của tình yêu, tôi sẵn sàng bỏ ngang, về quê làm lại từ đầu.

Đám cưới của chúng tôi diễn ra không lâu sau đó, tôi cũng có bầu luôn. Thời điểm này tôi vẫn chưa ổn định công việc. Tuy nhiên anh động viên, tạm thời tôi hẵng gác sự nghiệp sang một bên, lo cho gia đình con cái trước đã. Nỗi lo cơm áo gạo tiền chỉ mình anh gồng gánh là đủ.

Thế nhưng "đời không như là thơ nên đời giết chết mộng mơ", chúng tôi sống cùng bố mẹ chồng ở quê nên va chạm nhỏ nhặt diễn ra ngày một nhiều. Tôi có mang con đầu lòng là một bé gái nên các cụ tỏ ra thất vọng ra mặt. Anh là con trai duy nhất trong gia đình, xét theo vai vế họ tộc lại là trưởng chi (đầu nhánh trong một dòng họ lớn), thế nên trọng trách sinh một người con trai nối dõi đối với tôi càng thêm nặng nề.

Là người được học hành và tiếp thu tư tưởng tiến bộ, anh đã làm công tác tư tưởng cho bố mẹ rất nhiều. Anh nói thời buổi này đâu còn quan trọng trai hay gái, miễn con cái khỏe mạnh bình yên thì đã là món quà vô giá dành cho cha mẹ.

Tuy nhiên lề thói ở quê, nếu sống lâu sẽ vô hình chung bị tiêm nhiễm lúc nào không hay biết. Mặc dù khởi điểm chồng tôi rất công tâm và bênh vực vợ ra mặt, thế nhưng qua các buổi họp họ, họp chi, ngồi uống rượu cùng các cụ, từ lúc nào anh thay đổi quan điểm mà tôi không hề hay biết.

Khi bé gái đầu được hai tuổi, tôi bày tỏ mong muốn gửi con đi trẻ, sau đó bắt tay vào khôi phục lại kiến thức, chuyên môn nghiệp vụ và nộp hồ sơ dự tuyển xin việc trên thành phố. Cả đại gia đình đã tiến hành họp bàn, thương lượng với tôi lên kế hoạch sinh thêm bé nữa rồi lúc đó ổn định công tác vẫn chưa muộn.

Đang độ tuổi sinh nở, bố mẹ chồng nói tôi có đà nên sinh luôn thể. Hơn nữa các cụ đang còn khỏe, tôi còn nhờ cậy việc hỗ trợ chăm sóc trông con nhỏ được. Nếu sau này các cụ yếu rồi, e rằng mọi thứ lúc đó đến với tôi sẽ khó khăn hơn.

Nghe thêm lời tác động của chồng, tôi lại gác hồ sơ xin việc, lên kế hoạch có bầu bé hai. Trời không phụ lòng người, chỉ sau hai tháng "thả", tin vui cấn bầu lại đến với tôi một lần nữa. Tuy nhiên, cái "nghiệp" sinh còn một bề hình như đeo bám gia đình bên ngoại của tôi hay sao tôi cũng không lý giải nổi. Bố mẹ tôi sinh hai chị em tôi là con gái. Đến lượt chị gái tôi đi lấy chồng, cũng liên tiếp ba năm đón hai nàng công chúa. Giờ đây đến lượt tôi, mong mỏi một tiểu hoàng tử ra đời để không phụ công bố mẹ chồng, trời cũng không giúp tôi thỏa chí.

Nghĩ là nghĩ vậy thôi, chứ sau khi siêu âm biết bé hai là bé gái, tôi đã nhanh chóng sốc lại tinh thần, cương quyết đưa ra câu trả lời với bố mẹ chồng, rằng "gái hay trai chỉ hai là đủ". Tôi còn phải lo cho bản thân, cho công việc phù hợp với chuyên ngành, không thể dành cả tuổi thanh xuân chỉ vì ước nguyện có con trai nối dõi của các cụ.

Thấy tôi tỏ thái độ cứng rắn, bố mẹ chồng cũng "đánh bài ngửa" với tôi. Các cụ nói, nếu thế thì sau khi sinh bé hai mẹ tròn con vuông, tôi phải lên kế hoạch có thêm con, cho tới khi gia đình có cháu trai mới thỏa.

Khi tôi đang còn sốc với sự dứt khoát đến bẽ bàng của bố mẹ chồng, thì chồng tôi đã đưa ra ý tưởng hay là chúng tôi bỏ thai bé thứ hai trước khi em bé quá lớn trong bụng mẹ, vượt qua tầm can thiệp của bác sĩ. Chúng tôi đang còn trẻ, khi cấn bầu lại, cơ hội đón bé trai sẽ là 50 - 50. Quan trọng là tôi không phải sinh quá nhiều con mà cuối cùng vẫn thỏa ý nguyện của bố mẹ.

Cực chẳng đã, tôi nhắm mắt làm theo lời chồng. Khi hết thời gian kiêng cữ sau lần xử lý, chúng tôi đã tích cực "giao lưu" và nỗ lực không ngừng trong công cuộc "săn tìm" một tiểu hoàng tử. Nhưng lần thứ 3 mang thai vẫn là con gái, tôi lại nuốt nước mắt đi phá thai. Rồi lần thứ 4 vẫn vô vọng.

Càng phá thai, tôi càng "say" với giấc mơ phải sinh bằng được con trai. Nhưng đã 2 năm nay, kể từ lần phá thai thứ 3, tôi vẫn chưa có thai lại. Vợ chồng tôi chở nhau đi thăm khám tại bệnh viện lớn trên thành phố thì nhận kết quả cay đắng: Do phá thai nhiều lần, tôi bị viêm nhiễm, dính vòi trứng nên cơ hội mang thai lại rất khó. Hơn nữa, do phá thai nhiều, liên tục nên tử cung của tôi rất yếu, nếu có thai cũng khó giữ được.

Khi nghe được tin như vậy, chồng tôi và mẹ chồng không hề xót thương còn quay sang trách móc tôi "không cẩn thận, giữ gìn". Mẹ chồng tôi ra chỉ thị, yêu cầu tôi đi chạy chữa để có thai bằng được thì thôi.

Chưa bao giờ tôi hối hận vì đã bỏ thai như vậy. Những người bạn đồng lứa của tôi sau năm năm tốt nghiệp ra trường, giờ đã đuề huề con cái và có sự nghiệp vững chắc. Còn bản thân mình thì vẫn đang quay cuồng trong cuộc "săn tìm" con trai của mình.

Thân thể đau yếu, tinh thần rệu rã, tôi không biết lúc nào mình sẽ "ra đường" khi chồng và gia đình chồng luôn thúc giục tôi tiếp tục chạy chữa để sinh con trai.

Theo Hoài Anh (Dân Việt)

Bình luận
Xem thêm bình luận
Ý kiến của bạn
Tôi sợ “gần gũi” vợ vì lý do khó nói

Tôi sợ “gần gũi” vợ vì lý do khó nói

Tâm sự - 1 giờ trước

Nhiều hôm đi ngủ tôi còn ngửi thấy mùi thức ăn, mùi sữa trên quần áo của vợ. Nhiều lần như vậy tôi không còn mong muốn “gần gũi” vợ vì chỉ ngửi từng ấy mùi trên cơ thể vợ tôi đã mất hứng.

Chồng đi việc công ty ở xa, tôi suýt ngất khi tận mắt thấy anh ta đang làm điều đáng sợ ở một nơi

Chồng đi việc công ty ở xa, tôi suýt ngất khi tận mắt thấy anh ta đang làm điều đáng sợ ở một nơi

Tâm sự - 4 giờ trước

GĐXH - Nếu không thấy tận mắt, chắc tôi không thể tin nổi là chồng mình lại là con người như thế.

Ngày nào cũng xây xẩm mặt mày muốn ói mửa vì mùi nước hoa nồng nặc của đồng nghiệp

Ngày nào cũng xây xẩm mặt mày muốn ói mửa vì mùi nước hoa nồng nặc của đồng nghiệp

Tâm sự - 5 giờ trước

Xịn hay không thì tôi không biết nhưng cái gì quá nó cũng không tốt!

Sắp cưới được bạn trai giàu có, tôi hụt hẫng bị khước từ khi tiết lộ mức lương 5 triệu

Sắp cưới được bạn trai giàu có, tôi hụt hẫng bị khước từ khi tiết lộ mức lương 5 triệu

Tâm sự - 8 giờ trước

GĐXH - Tôi mơ về tương lai hạnh phúc với bạn trai giàu có, nào ngờ mọi thứ đổ bể khi anh ấy biết về gia cảnh của tôi.

Đón cháu đi học về mà tôi sửng sốt vì câu nói của cháu: Chẳng lẽ 70 tuổi như tôi không thấu đáo bằng thằng bé học lớp 4?

Đón cháu đi học về mà tôi sửng sốt vì câu nói của cháu: Chẳng lẽ 70 tuổi như tôi không thấu đáo bằng thằng bé học lớp 4?

Tâm sự - 10 giờ trước

Tôi tin với nhiều đứa bé ở độ tuổi ấy nó vẫn còn ngây ngô, không thể nghĩ xa như cháu tôi được.

U60 nghỉ hưu đến sống cùng con dâu được 2 tháng đã phải vội vã quay về quê cũ: Một món sườn non như giọt nước tràn ly

U60 nghỉ hưu đến sống cùng con dâu được 2 tháng đã phải vội vã quay về quê cũ: Một món sườn non như giọt nước tràn ly

Tâm sự - 21 giờ trước

Cầm tiền của con dâu đâu phải lúc nào cũng vui vẻ, có khi đó là áp lực của người làm mẹ chồng.

Đọc đoạn tin nhắn của vợ với bạn thân về kế hoạch sắp tới, tôi như muốn phát điên

Đọc đoạn tin nhắn của vợ với bạn thân về kế hoạch sắp tới, tôi như muốn phát điên

Tâm sự - 23 giờ trước

GĐXH – Đọc tin nhắn của vợ, tôi khó chịu vô cùng. Tôi không biết vợ tôi làm đẹp để dằn mặt tôi hay làm với mục đích đi “thả thính” để lấy chồng khác.

Biết cách hạnh phúc với những gì mình có

Biết cách hạnh phúc với những gì mình có

Tâm sự - 1 ngày trước

Đó là câu chuyện của một bà mẹ đơn thân đã vật vã với hành trình 13 năm nuôi cô con gái bị Down của mình lớn lên...

Lấy nhau một năm, chồng đòi ly hôn vì 'nuôi em quá tốn kém'

Lấy nhau một năm, chồng đòi ly hôn vì 'nuôi em quá tốn kém'

Tâm sự - 1 ngày trước

Kết hôn tròn một năm, chồng đề nghị ly hôn vì bất mãn chuyện tôi hỗ trợ em trai học đại học, anh trách tôi bao đồng, nặng gánh và bảo nuôi tôi quá tốn kém.

Chồng không muốn vợ mặc đẹp khi đi họp lớp, tưởng anh ghen hóa ra nguyên nhân lại bất ngờ hơn: Hệ quả của xuất thân nghèo khó

Chồng không muốn vợ mặc đẹp khi đi họp lớp, tưởng anh ghen hóa ra nguyên nhân lại bất ngờ hơn: Hệ quả của xuất thân nghèo khó

Tâm sự - 1 ngày trước

Người chồng mà tôi và cả gia đình đang tin tưởng lại có suy nghĩ hẹp hòi, ích kỷ đến vậy.

Top