Hà Nội
23°C / 22-25°C

Cuộc gặp như trong cổ tích

Chủ nhật, 07:00 19/05/2019 | Gia đình

Tình yêu là truyện cổ tích có thực. Anh đã vung chiếc đũa thần nhiệm màu của chính anh từ đêm gặp tình cờ ấy và tôi đã nghiêng lòng về anh mãi mãi.

Từ những câu chuyện cổ tích về Hoàng tử - công chúa, tôi đi tìm người trong mộng của cuộc đời mình.

Bàn làm việc của tôi ở trên tầng 3 của ngôi nhà, một chốn riêng tư tuyệt đối mà khi xây dựng căn nhà, ba tôi đã dành cho tôi. Ba tôi là luật sư, ông mong tôi sẽ nối nghiệp ông. Nhưng tôi đã chọn con đường khác và thi vào trường Mỹ thuật. Tôi thích tung tăng trong những gam màu lộng lẫy, tôi thích nhìn cuộc đời qua màu sắc. Ngay từ thuở còn học trung học, tôi đã có cái thú phác họa những gì có quanh mình. Đó là một buổi chiều vàng đến độ muốn khóc, đó là một chiếc xe bò mệt nhọc đi qua cơn mưa trên con đường đầy bùn đỏ.

Tôi rất thích vẽ những gương mặt, nhất là gương mặt những chàng trai hay ngồi ở quán cà phê bên kia đường, đối diện với cửa sổ của phòng tôi. Tôi phóng ống nhòm nhìn sang, và bắt gặp trên những gương mặt đó những hớn hở hay buồn lo. Tất cả họ đều trở thành tác phẩm của tôi mà không ai hay biết được. Nhưng thời gian cứ lầm lũi trôi qua bên ô cửa sổ của tôi, những chàng trai hẹn hò ở quán cà phê bên kia đường chỉ còn lại là những bức ký họa của tôi khi tôi nhìn họ qua lăng kính ảo, tôi vẫn không tìm thấy trong đó một người mà ngay khi chỉ cần nhìn thấy, lòng tôi sẽ chao nghiêng.

Thời gian cứ thế trôi qua khung cửa sổ của tôi. Những chàng trai cứ ghé đến quán cà phê bên kia đường. Có khi họ đi với một cô gái nào đó, có khi họ đi một mình và hình như là cô gái họ thương yêu đã không còn đến nữa.

Họ vui, họ buồn hay họ âu sầu, rạng rỡ ấy là không gian sống của tôi. Họ chẳng bao giờ biết được là tôi đang theo dõi họ và ghi lại hình ảnh họ trên những trang giấy. Tôi vẫn không nhìn thấy chàng Hoàng tử của cuộc đời mình qua ô cửa sổ.

Người ta vẫn thường bảo rằng những giấc mơ đôi khi chỉ là một giấc mơ, nhưng con người ôm lấy giấc mơ trong cuộc đời mình có khi mãi mãi vẫn đứng ở bên bờ ảo vọng, bởi làm gì có một người đàn ông hoàn chỉnh trong cuộc đời này. Nhưng rồi, anh đã xuất hiện trong cuộc đời tôi như thể anh biết tôi đang chờ đợi.

Đó là một buổi tối với những ngọn gió lả lơi thổi qua con phố, làm những chiếc lá bàng cuối cùng của mùa thu rụng xuống, nhường chỗ cho những nõn tơ của một lứa lá mới. Hôm đó tự dưng tôi thèm xuống phố, bởi vì gần như tôi không bao giờ đi xuống phố trong đêm, và đó cũng đã trở thành một thói quen của tôi. Tôi đi xuống phố vì bên quán cà phê đang mở một bản nhạc tôi thích, bài “Bình thường thôi” của Vũ Quốc Việt. “Bình thường thôi, bình thường thôi, bình thường thôi. Mà nghe sao không bình thường. Vì cuộc đời không ai giống như ai. Cuộc đời ơi, cuộc đời ơi, cuộc đời ơi. Bội bạc nhau để được gì. Vì sao, vì sao, vì sao. Có lẽ vì điều đó bình thường thôi”...

Tôi đã từng ngắm quán cà phê đó từ cửa sổ phòng tôi. Tôi đã thấy bao nhiêu người nói cười từ góc khuất của riêng mình. Nhưng đây là lần đầu tiên tôi khám phá cái thế giới mà bấy lâu nay tôi vẫn ngắm nhìn nó, tung tóe những sắc màu trên những cuốn tập của tôi. Và tôi đã nhìn thấy một thế giới khác với thế giới tôi đã từng ngắm nhìn ở một khoảng cách.

Cô phục vụ trong bộ đồng phục xinh xinh, được thiết kế khéo với chiếc áo sơ mi màu tím hoa cà, chiếc váy trắng ôm đôi chân đầy gợi cảm, đưa tôi lên lầu. Tôi chọn ngay chiếc bàn mà tôi vẫn ngắm nhìn nó từ cửa sổ. Hôm nay chiếc bàn này trống vắng.

Anh đang ngồi bên chiếc piano, anh hát và đàn. Chỉ có mình tôi trong thênh thang hôm đó cùng tiếng đàn và anh chàng chơi piano. Anh nhìn thấy tôi, và tôi cũng nhìn thấy anh. Anh không phải là Hoàng tử, anh không phải là một người đàn ông đẹp trai. Mái tóc để dài búi ra sau có vẻ gì nghịch ngợm, cặp mắt kính trên gương mặt anh giống như một mẫu người cho các sinh viên Mỹ thuật chọn làm người mẫu để vẽ bài thực tập. Tôi ngắm anh vì quanh tôi chỉ có mình anh và tôi.

Rồi anh nói vọng xuống từ sân khấu: “Tôi xin tặng cô gái duy nhất có mặt trong căn phòng này một bài hát của Trịnh Công Sơn”. Anh hát thầm thì: “Chiều nay tôi ra phố về, thấy đời mình là những chuyến xe. Chiều nay tôi ra phố về, thấy đời mình là những quán không...”. Trong trí tưởng tượng của tôi khi anh hát là một con phố với những hàng cây, tôi đang lang thang trên đó và lá vàng đang chao rụng, là một quán nhỏ vắng khách, chổng chơ những ghế bàn buồn như muốn khóc. Tiếng đàn ngưng. Anh bước xuống từ tiếng đàn, tiếng hát đó, đến bàn của tôi:

- Một ly rượu làm quen nhé?

Chưa kịp đợi tôi trả lời. Anh đã gọi cô phục vụ đem hai ly vang sóng sánh tới. Tôi đã uống cạn ly rượu đó bởi sự chủ động của anh. Và lạ cho tôi là khi nhìn vào mắt anh, tôi có cảm giác như nhìn thấy bóng tôi trong đó, dẫu cho đến giây phút đó tôi mới gặp anh chưa đầy một tiếng đồng hồ, ngay cả tên anh tôi cũng vẫn chưa biết.

Tôi đã khép cánh cửa sổ của căn phòng mình lại. Tôi không ngắm nhìn những chàng trai ngồi ở quán cà phê bên kia đường, họ ngồi rất hồn nhiên vì không biết tôi đang theo dõi. Tôi không vẽ họ nữa, và tôi không cần vẽ họ nữa. Tôi cũng không còn mơ câu chuyện có một ngày nào đó sẽ có một chàng Hoàng tử xuất hiện. Còn Luân, anh chàng đã hát tặng tôi bài hát mênh mông buồn trong cái đêm tôi đã rời bỏ ô cửa sổ của mình, đi theo tiếng nhạc của anh đã làm cho những câu chuyện cổ tích của tôi mãi mãi vẫn chỉ là cổ tích. Chỉ có anh mới làm trái tim tôi chao đảo.

Tôi không còn mơ những đồng cỏ xanh với lung linh hoa nở, tôi không mơ những tòa lâu đài với những buổi yến tiệc ngọt ngào. Tôi cất những giấc mơ của mình vào những ngày tháng cũ. Bởi vì khi gặp anh, tôi hiểu rằng tình yêu mới là điều quan trọng hơn hết thảy mọi điều. Tình yêu là truyện cổ tích có thực. Anh đã vung chiếc đũa thần nhiệm màu của chính anh từ đêm gặp tình cờ ấy, và tôi đã nghiêng lòng về anh mãi mãi.

Giờ đây, khi ngắm nhìn anh khi hai đứa đang ngồi ở quán cà phê ở tận ngoại ô của ngày chủ nhật riêng tư, tôi bật cười trong ý nghĩ của mình: Trời ơi, anh có giống chàng Hoàng tử nào đâu?

Theo Khuê Việt Trường/Phụ Nữ Việt Nam

Bình luận
Xem thêm bình luận
Ý kiến của bạn
Bố mất, vợ chồng tôi chăm sóc mẹ chồng suốt 3 năm nhưng không được chia đồng nào khi bà bán đất: Biết lý do, tôi vô cùng xấu hổ

Bố mất, vợ chồng tôi chăm sóc mẹ chồng suốt 3 năm nhưng không được chia đồng nào khi bà bán đất: Biết lý do, tôi vô cùng xấu hổ

Gia đình - 5 giờ trước

Thông báo của bà mẹ Trung Quốc trong cuộc họp gia đình khiến người con dâu sững sờ.

Sợ con 'hụt hơi' khi vào lớp một, phụ huynh đổ xô tìm lớp tiền tiểu học

Sợ con 'hụt hơi' khi vào lớp một, phụ huynh đổ xô tìm lớp tiền tiểu học

Gia đình - 9 giờ trước

Khi năm học cũ còn chưa kết thúc, nhiều phụ huynh đã sốt sắng tìm lớp học thêm tiền tiểu học với hy vọng con không bị hụt hơi ngay từ lớp một.

Những lý do bất ngờ khiến đàn ông khóc

Những lý do bất ngờ khiến đàn ông khóc

Chuyện vợ chồng - 11 giờ trước

Một người đàn ông khóc không phải là dấu hiệu của sự yếu đuối mà là dấu hiệu của một cảm xúc sâu sắc.

Bố sững sờ, bật khóc khi lần đầu đến thăm nhà con gái lấy chồng xa

Bố sững sờ, bật khóc khi lần đầu đến thăm nhà con gái lấy chồng xa

Gia đình - 12 giờ trước

GĐXH - Khi nhìn thấy ngôi nhà, người đàn ông sững sờ. Không thể tưởng tượng được rằng, con gái ông đang sống trong một ngôi nhà bằng đất, được làm từ những năm 1960.

'Mỗi tháng chồng đưa cho bạn 100 triệu, nhưng không về nhà, bạn có đồng ý không?' Câu trả lời nhận được nhiều lượt tán đồng nhất gây bất ngờ

'Mỗi tháng chồng đưa cho bạn 100 triệu, nhưng không về nhà, bạn có đồng ý không?' Câu trả lời nhận được nhiều lượt tán đồng nhất gây bất ngờ

Chuyện vợ chồng - 23 giờ trước

Cuộc sống của mỗi người đều là một mớ hỗn độn, nhưng chúng ta không thể mãi tập trung vào những điều khiến bản thân chán nản. Thay vào đó, hãy ghi nhớ những khoảnh khắc khiến chúng ta cảm thấy hài lòng, ngọt ngào, ấm áp và đẹp đẽ.

Trước khi may mắn 'giáng lâm', một người cần vượt qua 3 cái khổ này, ai làm được mới ung dung hưởng phúc

Trước khi may mắn 'giáng lâm', một người cần vượt qua 3 cái khổ này, ai làm được mới ung dung hưởng phúc

Chuyện vợ chồng - 1 ngày trước

Số phận luôn khó dự đoán, đôi khi nó có thể khiến chúng ta rơi vào vận xui, cảm thấy bất lực và mất mát. Nhưng chúng ta không thể quên rằng, vận xui không tồn tại mãi mãi. Có thể một ngày nào đó, ánh sáng của may mắn sẽ đến, mang lại cho chúng ta vô vàn bất ngờ và niềm vui.

Chia tay tạm thời có cứu vãn được hôn nhân bế tắc?

Chia tay tạm thời có cứu vãn được hôn nhân bế tắc?

Chuyện vợ chồng - 1 ngày trước

Câu hỏi đặt ra là liệu thời gian tạm dừng có thực sự hiệu quả, có thể giúp ích cho mối quan hệ của bạn về lâu dài hay sẽ phá vỡ hoàn toàn mối quan hệ?

Ngạc nhiên có tới 49% số đàn ông được hỏi nói rằng âu yếm người khác không phải là phản bội vợ

Ngạc nhiên có tới 49% số đàn ông được hỏi nói rằng âu yếm người khác không phải là phản bội vợ

Chuyện vợ chồng - 1 ngày trước

GĐXH - Quan niệm về sự không chung thủy của đàn ông có vẻ khác xa phụ nữ.

Những cung hoàng đạo nữ không thể giảm cân dù làm nhiều cách

Những cung hoàng đạo nữ không thể giảm cân dù làm nhiều cách

Gia đình - 1 ngày trước

GĐXH - Lên kế hoạch giảm cân rất chu đáo, thế nhưng có nhiều lý do khiến những cung hoàng đạo nữ này không thể thực hiện tốt được.

4 con giáp gặp nhiều may mắn khi hè đến, ngoài đột phá lớn trong tình cảm còn có cơ hội thăng hoa một điều rất quan trọng

4 con giáp gặp nhiều may mắn khi hè đến, ngoài đột phá lớn trong tình cảm còn có cơ hội thăng hoa một điều rất quan trọng

Gia đình - 1 ngày trước

GĐXH - Khi mùa hè đến, một số con giáp sẽ mở ra khoảng thời gian hạnh phúc với tình yêu ngọt ngào và nhiều điều may mắn không ngờ tới.

Top