Sự cố "đạp bóng cầm tinh chồng'
Các chị đi trước bảo nếu cô dâu đạp được lên đúng cái bóng của đầu chồng thì sau này sẽ 'lãnh đạo' chồng nên tôi cố bằng mọi cách.
Chắc chắn rằng mỗi cô gái khi khoác lên mình chiếc áo cưới tinh khôi trong ngày trọng đại của đời người đều có những cảm xúc riêng và nhiều kỷ niệm đáng nhớ. Tôi cũng vậy. Cưới nhau được gần 5 năm rồi nhưng mỗi lần nhớ lại cái ngày đón dâu, tôi lại buồn cười cho sự ngố và lật đật của mình. Chồng tôi quê ở Thanh Hoá, anh ra Hải Phòng học và tình cờ chúng tôi quen rồi yêu nhau khi chung mái trường đại học. Sau khi ra trường, hai đứa đi làm và quyết định chốt hạ bằng đám cưới được tổ chức ở hai nơi: Nhà trai Thanh Hoá, nhà gái Hải Phòng.
Theo thông lệ, các cụ cũng đi xem thầy để tìm giờ lành đón dâu và được phán rằng: phải đưa dâu ra khỏi nhà gái trước 5h sáng. Kết quả là, sáng hôm đón dâu, tôi phải dậy từ 2h rưỡi sáng để đi trang điểm và thay váy cưới. Cách đó vài tuần, chiếc váy cưới tôi thử vừa khít, vậy mà, hôm đưa dâu, nó lại rộng ra. Chị trang điểm nói là cô dâu nào chuẩn bị cưới cũng gầy đi, vì thế, chị ấy lấy kim chỉ khâu tạm lại cho vừa vặn với tôi hơn. Đúng 4h rưỡi sáng, nhà trai đến, làm thủ tục xin dâu nhanh gọn để đúng 5h kém là ra khỏi nhà, thẳng tiến về đất sông Mã anh hùng.
Có một bí mật "tày trời" mà tôi được các bạn, các chị đi trước truyền lại là trong lúc rước dâu, nếu cô dâu đạp được lên đúng đầu cái bóng của chồng mình thì sau này khi chung sống, người vợ sẽ "cầm tinh" được chồng. Đương nhiên, việc đạp bóng này phải diễn ra hoàn toàn bí mật thì mới "linh nghiệm". Hồi đó nghe phán thế, tôi tin sái cổ, tự nhủ với lòng phen này phải quyết tâm thực hiện chiến dịch đạp bóng để sau này có thể "nắm chính quyền trong tay". Tuy nhiên, âm mưu đen tối đó của tôi không được thuận buồm xuôi gió cho lắm vì khi bước ra khỏi nhà rồi ngồi lên xe đưa dâu thì trời còn nhá nhem tối, chẳng thấy bóng chồng đâu mà đạp. Thế là tôi lại tự nhủ, thôi thì đợi đến khi xuống xe, mình sẽ ra tay.
Xe chạy một mạch từ Hải Phòng về Thanh Hoá không nghỉ vì quãng đường xa lắm, lại phải về sớm để làm lễ gia tiên trong nhà trai rồi nhanh chóng ra hội trường cưới tổ chức hôn sự. Tôi lại là người chỉ cần nhìn thấy xe ôtô là đã say xe (Ai có say xe mới hiểu được nỗi khổ của người phải đi xa). Tôi say xe đến mức, giữa đường tôi phải bảo với chồng: "Thôi anh ạ, cho em xuống đi bộ đi, không cưới xin gì nữa". Anh lái xe đưa dâu nghe thế phì cười.
Xe chạy mãi đến đúng 10h rưỡi thì đến ngõ vào nhà trai. Hai bên ngõ, bố mẹ chồng, các cô dì họ hàng đứng khá đông để đón dâu về. Tôi lúc này người mệt lả, nhan sắc tả tơi, bơ phờ nhưng cũng cố nhoẻn miệng cười thật tươi. Xe dừng lại, chồng tôi nhanh chóng xuống xe và vòng sang mở cửa cho tôi xuống. Thú thật, lúc ấy cứ nghĩ đến việc thôi không phải đi xe nữa là tôi mừng rơi nước mắt, biết mình vẫn còn sống sót. Bước xuống xe, người tôi vẫn còn lảo đảo, loạng choạng nhưng tôi vẫn tự nhắc mình không được lơ là nhiệm vụ. Thế là ngay khi chồng mở cửa dắt tay tôi ra, lấy hết dũng khí, tôi một tay cầm hoa cưới, một tay vén váy loay hoay nhanh chóng tìm đúng cái bóng đầu tròn tròn của chồng để... đạp thật mạnh. Nhưng đúng lúc đạp thì mục tiêu thay đổi vì chồng tôi lại xoay người đóng cửa xe vào.
Không bỏ cuộc, tôi lại đứng thẳng, sẵn sàng tư thế phản công. Đây rồi, mục tiêu ngay bên cạnh mình, lần này phải dứt điểm. Đúng lúc giơ chân lên đạp bịch cái nữa thì chồng tôi lại tiến lên phía trước đi nhanh về phía mẹ chồng để cùng cụ đỡ chiếc nón lá che nắng cho tôi. Sau này, tôi mới biết đó là tục lệ đón dâu trong quê chồng. Chiếc nón lá không phải chỉ để che nắng mà hàm ý sự che chở của gia đình chồng cho dâu mới về. Thế là hai lần ra tay mà không thành công rồi.
Các cụ bảo "quá tam ba bận" cho nên tôi tự nhủ lần tới phải nhất định thành công chứ không thể thất bại được vì cơ hội không còn nhiều khi mà từ lúc này, mẹ chồng đã đứng ngay bên cạnh rồi. Khi mẹ chồng và chồng tôi cùng cầm nón tiến về phía tôi, thấy bóng đầu chồng nghiêng về bên tay trái của mình, tôi sẽ phải giơ chân trái ra để đạp thật nhanh. Thời khắc sinh tử, phút sinh tồn quyết định cả vận mệnh của tôi sau này cho nên tôi hồi hộp lắm. Trông thấy mẹ chồng từ xa, tôi cúi đầu:
- Con chào mẹ ạ.
- Ừ, mẹ chào con. Con lại đây, hai mẹ con cùng đi gần và che nón bên trên đầu.
- Vâng ạ.
Tôi tiến về phía trước, một mặt như đang đi về phía mẹ chồng, một mặt không quên ngó qua chỗ chồng đứng. May quá, mục tiêu ngay đây rồi, tôi bước nhanh chân, hơi ngang ra phía chồng, giơ chân lên, canh đúng bóng đầu chồng để đạp. Đúng lúc chuẩn bị đặt chân lên mục tiêu, tôi bị khựng lại, một tiếng rẹt nho nhỏ vang lên. Chưa kịp phản ứng ra sao, tôi mất thăng bằng, chới với nhào về phía trước, chỉ trực ngã, miệng la lên ối oái. Một tay cầm bó hoa loạng choạng, một tay huơ huơ bên hông. May qúa, chồng tôi phản xạ nhanh, bước đến đỡ tôi, nếu không là tôi được một phen vồ ếch rồi, xấu hổ không giấu đi đâu cho hết. Tim tôi đập thình thịch, mặt đỏ lên.
Quay lại nhìn, tôi tá hỏa vì do một chân mải bước lên trước dài quá, chân kia thì đạp ngay lên đuôi váy dài lê thê trên đôi giày cao gót khiến tôi mất thăng bằng suýt ngã. Cũng vì quyết tâm lớn nên đạp mạnh và hậu quả là cả đường chỉ may tạm để bóp chiếc váy vào từ sáng nay bị đứt ra, kêu rẹt. Dáng vẻ tôi lúc ấy lóng nga lóng ngóng. Chồng tôi vừa cười vừa trêu:
- Sao vợ lật đật thế? Vẫn chưa hết say xe à, ngố?
- Đừng có trêu vợ nữa, tí nữa thì toi đây này.
Nhanh chóng định thần, lấy lại thăng bằng và nụ cười trên môi, tôi kéo lại cái váy, hít thở mạnh rồi theo cả đoàn nhanh chóng tiến vào nhà trai làm lễ gia tiên, miệng thầm cầu xin khấn vái là mấy đường chỉ kia chưa… đứt hết. Tôi cũng bỏ luôn chiến dịch đạp bóng vì... sợ hết hồn. May mà có chồng đỡ cho không thì một phen xấu hổ, nhất là lại dâu mới nữa chứ. Tự nhiên, tôi nghĩ đến câu "trời không dung kẻ ác", chắc là mình có ý đồ xấu nên bị quả báo nhãn tiền đây mà. Hú hồn!
Dự lễ khai trương cửa hàng của cô bạn thân, vô tình phát hiện bí mật của chồng
Tâm sự - 1 giờ trướcGĐXH - Có nằm mơ tôi cũng không thể tưởng tượng ra một ngày chồng lại phản bội mình.
Cho em gái vay 10 cây vàng, 10 năm sau em mang trả tiền bằng giá vàng 10 năm trước
Tâm sự - 2 giờ trướcEm gái tôi cau mày trả lời: "Giá vàng giờ gấp đôi 10 năm trước, trả bằng vàng để chết em à?".
Tỉnh dậy sau khi ngất xỉu, tôi cay xè mắt, mãn nguyện vô cùng khi nghe câu nói từ con riêng của chồng
Tâm sự - 2 giờ trướcVì quá mệt mỏi nên tôi ngất xỉu lúc đang đứng nấu ăn. Con riêng của chồng đã hét lên, đầy sợ hãi lẫn lo lắng.
Chồng mang bọc tiền lớn về đưa vợ, tôi phũ phàng từ chối khi anh ta trách móc một câu
Tâm sự - 14 giờ trướcGĐXH - Chồng mang về số tiền lớn đủ để mua một chiếc ô tô, tôi chưa kịp mừng đã sụp đổ sau câu trách móc của anh ta.
Được hôm vợ về sớm lo cơm nước, tôi phấn khởi mừng thầm nhưng trong bữa tối, nghe được lời cô ấy thốt ra mà chua xót
Tâm sự - 17 giờ trướcTôi thương con gái tôi. Con bé rồi sẽ ra sao khi thiếu sự quan tâm của mẹ?
Lấy chồng qua mai mối, tôi cay đắng phát hiện bí mật động trời của chồng ngay trong đêm tân hôn
Tâm sự - 18 giờ trướcGĐXH – Khi sự thật phơi bày trước mắt, tôi chỉ biết cười chua chát. Chưa khi nào tôi nghĩ bản thân lại bị đẩy vào tình huống éo le như thế.
Qua nhà chị chồng, tôi trở về chỉ muốn ly hôn khi gặp một người ở đó
Tâm sự - 21 giờ trướcGĐXH - Tôi đau khổ đến tuyệt vọng chỉ muốn ly hôn kể từ khi từ nhà chị chồng trở về.
Sau lần đi du lịch cùng nhà chồng, vợ chồng tôi hụt hẫng, quyết chí xây nhà riêng cho bõ ghét
Tâm sự - 21 giờ trướcĐịnh đi du lịch để thắt chặt tình cảm với nhà chồng, tôi không ngờ cái kết đúng quá trêu ngươi.
Lý do bố để hết tài sản cho anh hàng xóm khiến các con vừa sửng sốt vừa hối hận khôn nguôi
Tâm sự - 1 ngày trướcNếu nhìn nhận sự việc theo hướng của bố cháu thì rõ ràng, các cháu là nguyên nhân dẫn đến quyết định chia tài sản của ông.
Dự định đưa con về ngoại dịp nghỉ lễ, chồng nói một câu khiến tôi hối hận chỉ muốn ly hôn
Tâm sự - 1 ngày trướcGĐXH – Câu nói của chồng thực sự khiến tôi uất ức. Tôi không nghĩ anh ta lại hẹp hòi, chi li, tính toán đến mức đó.
Ở cữ nhà chồng mới nửa tháng, tôi đã bế con bỏ về nhà mẹ đẻ vì không chịu nổi bố chồng
Tâm sựLần này, tôi quyết tâm ôm con bỏ về nhà mẹ đẻ. Mẹ chồng khóc, vừa cản con dâu vừa tìm cách để chồng nguôi giận.